Cuộc thi viết thư: Hướng về biển

SBD 09: Phạm Thị Trang Nhung

THÔNG TIN THÍ SINH
Họ tên: Phạm Thị Trang Nhung
Ngày sinh: 19/11/1994
Trường: Đại học Sư phạm Hà Nội
Khoa/Ngành học: Sư phạm tiếng Pháp
Niên khóa: 2012-2016
Địa chỉ: Phú Diễn – Từ Liêm - Hà Nội
ĐTDĐ: 01697352759
Email: Trangnhungpham.hnue@gmail.com

Likes:

Viewed: 1,444

Comment: 0

Em kể Anh nghe…

Hanoi, ngày…tháng…năm…

“Quê hương là gì hả mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu?

Quê hương là gì hả mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều?”

Để Em kể Anh nghe…

 

Em lớn lên bên những câu chuyện cổ hằng đêm của ngoại. Chuyện đời xưa về người anh hùng không đợi lớn mà đánh giặc từ thưở lên ba, về những người phụ nữ bản lĩnh, can trường Bà Trưng, Bà Triệu…

 

Quê hương trong Em là dải đất hình chữ S uốn dài dọc bờ biển xanh trên tấm bản đồ cha treo trang trọng giữa nhà, là quần đảo Trường  Sa, Hoàng Sa mà mẹ gọi là “những đoá hoa thiêng giữa biển trời của Tổ quốc”. Khi ấy, Em ngô nghê hỏi mẹ: “Nơi ấy cũng là quê hương mình hở mẹ?”. Mẹ đã ôm Em vào lòng: “Ấy không chỉ là quê hương, ấy là máu thịt, là tâm hồn của dân tộc. Cha ông ta đã bao đời bám biển, vì chủ quyền vùng trời, vùng biển nước nhà.”

 

Quê hương trong Em là những dáng bà, dáng mẹ bên gốc đa làng mỏi mòn đợi chờ. Là ngày đón chồng, đón con về ôm trong lòng lá quốc kỳ “Tổ quốc ghi công”. Nước mắt nghẹn ngào, vì đau đớn, vì tự hào, xúc động. Họ ngã xuống cho sự sống vươn lên, cho bóng đa làng xanh cao, toả bóng.

 

Quê hương trong Em là gia đình, bè bạn, là những gương mặt dẫu thân quen hay còn xa lạ mà Em vẫn thân thương gọi 2 tiếng “đồng bào”, bởi dòng máu nóng chảy chung trong huyết quản. Là những chốn yên bình, an lành đầy yêu thương. Là Anh, chàng trai với nụ cười hiền rạng rỡ.

 

Ngày mai Anh đi,

Tổ Quốc đang đợi Anh. Biển trời  đang mong Anh. Đồng đội sẽ cùng Anh vững bước. Phía trước Anh là cả chân trời rộng lớn và gian nan. Tấm áo Anh khoác trên mình mang màu trời màu biển, màu của khát vọng hoà bình, hạnh phúc. Tấm áo ấy sẽ thấm mùi biển nồng, nắng gió xa khơi, sẽ có mồ hôi sau ngày dài ngày đứng gác. Và bất trắc hơn, là có cả máu của đồng đội ngã xuống trong vòng tay Anh...

 

Em thương Anh, thương Anh, mà sao nói hết…?

Hãy kể rất thầm Em nghe, về những bão dông và bình yên nơi ấy…

Vững lòng nghe Anh, mạnh mẽ nghe Anh.

Để đi xa, để cảm nhận Đất nước vẹn trọn, to lớn.

Để thêm yêu từng tấc đất, tấc biển quê nhà.

Để nghĩ khác, nói khác và làm khác cho quê hương xứ sở đã sinh ra, nuôi dưỡng mình.

Rồi để quay về, và kể Em nghe…

Câu chuyện về Tình yêu, Hoà bình và Tuổi trẻ.

Thương Anh.

Và tin Anh.

Em.