Thơ Hoàng Thị Diệu Thuần

10:46 | 19/09/2012

Em về tóc rối một chiều đông Lối vắng rưng rưng bước lặng thầm Gió gọi tên ai chừng muốn khóc Con đường lá rụng đứng trầm ngâm.
Thơ Hoàng Thị Diệu Thuần
Hoàng Thị Diêu Thuần ( thứ 2, trái sang) trong tình yêu thương của bạn bè.

BBT Tờ tin nội bộ C&D xin giới thiệu với bạn đọc 2 trong số 15 bài thơ của Hoàng Thị Diệu Thuần được in trong cuốn sách “Như Hoa Hướng dương”:

 

 

Một mình

Con một mình giữa đoàn người

Mẹ ơi, con một mình

Cũng như mặt trời

Chẳng phải cũng một mình giữa những đám mây?

 

Như con một mình trước vị nữ thần trong suốt

Người tuốt gươm xuyên nát trái tim con,

chẳng bao giờ đập.

Người ném khổ đau vào mắt con,

chẳng bao giờ sáng.

Người dẫm lên đôi chân con,

chẳng bao giờ đi.

 

Con che mắt để tìm ánh sáng, làm sao để thấy

Con tìm nắng trong một ngày mưa, làm sao để thấy

Con chết trong lúc thở và cười, đâu là thực

Chỉ biết rằng con rất một mình, mẹ ơi!

 

Chiều nay mưa gió ôm nhau tình tự.

Con đóng cửa

Một mình

Tình tự với cơn đau.

20/9/2011

Hoàng Thị Diệu Thuần

 

 

Ký ức chiều đông

 

Em về tóc rối một chiều đông

Lối vắng rưng rưng bước lặng thầm

Gió gọi tên ai chừng muốn khóc

Con đường lá rụng đứng trầm ngâm.

 

Em về môi lạnh một chiều đông

Run run câu hát thuở bế bồng

Nắng vẽ hoàng hôn lên mắt ấy

Bếp chiều ai nhóm khói hăng nồng.

 

Em về tay buốt một chiều đông

Lóng ngóng hàng cau mới trổ bông

Chới với kiếm tìm trong khoảng nhớ

Bà ngồi khâu áo vá ngày mong.                                            

16/11//2011

Hoàng Thị Diệu Thuần

BACK TO PREVIOUS PAGE
Member Register