Tôi là một người cha độc ác

11:20 | 19/09/2012

Tự tay tôi pha thuốc ngủ vào cốc nước chanh cho con. Tôi bảo vợ mang lên cho nó uống. Thấy con đã ngấm thuốc, tôi bảo thằng Hoàng làm gì nó thì làm. Thằng Hoàng là một trong số những thằng con trai đeo đuổi con út nhà tôi. Vợ chồng tôi không thể hiểu tại sao con bé lại từ chối một đứa con trai tốt như nó. Đằng nào chúng nó cũng thành vợ thành chồng, nên tôi cho phép thằng Hoàng ở với con gái mình, mong là nó sẽ quay trở về cuộc sống của một đứa con gái bình thường.
Tôi là một người cha độc ác


Sưu tầm

 

 

Tự tay tôi pha thuốc ngủ vào cốc nước chanh cho con . Tôi bảo vợ mang lên cho nó uống. Thấy con đã ngấm thuốc, tôi bảo thằng Hoàng làm gì nó thì làm. Thằng Hoàng là một trong số những thằng con trai đeo đuổi con út nhà tôi. Nó theo con bé cũng phải đến 3 năm nay rồi.Vợ chồng tôi không thể hiểu tại sao con bé lại từ chối một đứa con trai tốt như thằng Hoàng. Thằng này còn biết cả cách lấy lòng hai ông bà già chúng tôi nữa chứ. Đằng nào chúng nó cũng thành vợ thành chồng, nên tôi cho phép thằng Hoàng ở với con gái mình, mong là nó sẽ quay trở về cuộc sống của một đứa con gái bình thường.

Ba mươi tuổi, con bé tốt nghiệp thạc sỹ nhưng không chịu lấy chồng. Nó làm chúng tôi lo lắng. Phải đến khi thuê một thám tử theo dõi thì tôi mới ngã ngửa ra từ lâu nó đã cặp kè với một đứa con gái khác. Chúng nó có những cử chỉ như hai người yêu nhau. Tôi chắc chắn con tôi bị con bé kia lôi kéo. Là cha, tôi không thể để con mình bước chân vào vũng bùn mà không làm gì. Chúng tôi làm đủ mọi cách có thể, vợ tôi thì nhẹ nhàng khuyên can nó, còn tôi thì cưỡng chế nhưng nó vẫn không nghe. Nó còn bảo nó là đứa sinh ra vốn đã như thế và không thay đổi được. Tôi thấy vô lý, vì nó với chị nó đẻ ra cùng một ngày, chị nó thì lấy chồng sinh con cái bình thường, chỉ có nó mới có mong muốn oái oăm là yêu một đứa con gái. Nó đi theo con bé kia và bảo là yêu con bé đó cũng vì được con bé kia chiều chuộng, có khi còn hơn cả thằng Hoàng. Nó chưa bao giờ biết đến chuyện chăn gối với một thằng đàn ông nên mới khăng khăng đòi chung sống với con bé kia. Tôi đảm bảo khi biết đến mùi đàn ông là thế nào nó cũng sẽ bỏ ngay cái ý nghĩ kỳ quái ấy đi. Vợ chồng tôi không thể nào chấp nhận được chuyện đó. Hai vợ chồng tìm cách  tách nó ra khỏi con bé kia. Khi gần gũi thằng Hoàng rồi, nó sẽ thấy chúng tôi làm thế cũng là vì lo hạnh phúc cho nó.

Ngày xưa vợ chồng tôi lấy nhau cũng là do mai mối mà vẫn sống  với  nhau  hơn ba mươi năm hạnh phúc đấy thôi. Thằng Hoàng vừa giỏi, vừa đẹp mã lại chịu chiều con bé, chắc chắn sẽ là một người chồng tốt. Nhưng con tôi khăng khăng không ưng đã đành lại còn đòi nên vợ nên chồng với một con bé trên trời rơi xuống nên vợ chồng tôi đành phải cho nó uống thuốc ngủ rồi giao cho thằng Hoàng. Tưởng thế là gạo đã nấu thành cơm thì nó không thể chối được nữa. Nhưng  khi  tỉnh dậy, biết bố mẹ tạo điều kiện cho một người đàn ông ăn nằm mới mình, con bé như phát điên phát dại. Nó gào thét khóc lóc, mắt trợn ngược, khiến vợ chồng tôi phát hoảng, vội gọi chị nó về. Con bé không chịu ăn uống gì, tự nhốt mình trong  phòng, chị gái nó tới thấy thế cũng khóc. Nó muốn về ở nhà chị gái chứ không muốn sống với vợ chồng tôi nữa.

Một tháng sau chị gái nó báo tin nó có thai. Tôi không biết mình nên vui hay nên buồn. Con bé vẫn không nói không rằng như một người câm. Nó vẫn không chịu gặp chúng tôi. Trong nhà chỉ còn hai vợ chồng, vợ chồng tôi cũng không nói  chuyện  với nhau, bà ấy chỉ khóc. Chắc bà ấy cũng đang đau khổ. Thằng Hoàng từ hôm thấy con bé thế cũng không dám tới nhà tôi nữa. Căn nhà rơi vào sự lặng lẽ  đáng sợ. Đến lúc này tôi mới biết mình sai. Chỉ vì một lúc nóng vội, hấp tấp, giận  dữ mà tôi đã làm điều quái gở với con gái mình. Nó mà thành người trầm cảm thì kẻ gây ra tội không ai khác ngoài tôi. Từ bây giờ chả còn ai ngồi bình luận về chính trị xã hội với tôi nữa. Tôi muốn giúp con mình, muốn nó có một tấm chồng tử tế mà sao lại ra cơ sự này.

Khi làm cái việc kia chắc tôi cũng là một người mất trí. Đến lúc này tỉnh ra thì đã muộn, không thể tự bào chữa cho bản thân. Tôi là một người cha độc ác. Con gái tôi sang nhà chị nó ở được bốn tháng là bốn tháng tôi mất ngủ. Đêm nay, tôi lại trằn trọc không sao ngủ được. Vừa chợp mắt thì tôi thấy con mình ú ớ, chới với gọi tôi cứu mà nước cứ ngập lên cao dần, cao dần, nước sắp cuốn con tôi đi mất mà tôi thì lại quay lưng lại với nó, một ma lực đẩy tôi rời xa nó…Tôi giật mình tỉnh giấc…Mồ hôi ướt đầm…Tôi không thể ngủ lại được nữa, tôi ra bàn viết lại câu chuyện này như một cách tự sám hối…sự sám hối muộn màng… Con bé vừa nghén, vừa bất ổn về tinh thần nên nó không còn là nó nữa. Khi nào con tôi chịu về nhà có lẽ tôi mới thấy yên lòng, lúc ấy ngôi nhà của tôi mới thôi chong đèn cả đêm…

QUAY LẠI TRANG TRƯỚC
Tin liên quan
14:53 | 31/01/2013
16:14 | 20/11/2012
11:20 | 19/09/2012
15:33 | 30/07/2012
20:21 | 09/05/2012
Đăng ký thành viên